Lockheed Martin đã giành được một hợp đồng sửa đổi trị giá 1 tỷ USD từ Hải quân Mỹ để tiếp tục hỗ trợ cho chương trình vũ khí siêu thanh Tấn công chớp nhoáng thông thường (CPS).
Được công bố hồi đầu tháng này, hợp đồng bao gồm nhiều nỗ lực khác nhau, từ quản lý chương trình, phát triển kỹ thuật, tích hợp hệ thống, đến mua sắm vật liệu dài hạn và phát triển các công cụ và thiết bị chuyên dụng.
Công việc theo hợp đồng mới dự kiến sẽ tiếp tục đến tháng 8/2028, với việc sản xuất diễn ra tại nhiều cơ sở của Lockheed Martin trên khắp nước Mỹ.
Hợp đồng này là một trong số nhiều hợp đồng quan trọng mà gã khổng lồ công nghiệp quốc phòng hàng đầu "xứ cờ hoa" đã nhận được cho chương trình CPS.
Vào tháng 2/2023, Hải quân Mỹ đã trao cho Lockheed một hợp đồng ban đầu trị giá 1,1 tỷ USD để tích hợp hệ thống vũ khí CPS với tàu khu trục mang tên lửa dẫn đường lớp Zumwalt, đánh dấu khả năng tấn công siêu thanh trên biển đầu tiên của Mỹ.
Cùng thời điểm này, Lockheed đã được trao một hợp đồng trị giá 1,2 tỷ USD để cung cấp tên lửa siêu thanh cho cả Hải quân và Lục quân Mỹ.
Minh họa khái niệm tên lửa siêu thanh Tấn công chớp nhoáng thông thường (CPS) do Lockheed Martin dẫn đầu. Ảnh: American Machinist
Hàng loạt hợp đồng nhấn mạnh sự quan tâm ngày càng tăng của Mỹ trong việc nâng cao năng lực siêu thanh của mình, với chương trình CPS đóng vai trò là nền tảng để tăng cường các lựa chọn tấn công chính xác tầm xa, chớp nhoáng.
CPS là chương trình chế tạo hệ thống tên lửa đẩy-lướt siêu thanh (hypersonic boost-glide missile system), một loại vũ khí tấn công tầm xa, kết hợp khả năng của tên lửa đạn đạo và phương tiện lướt siêu thanh HGV, có khả năng thay đổi quỹ đạo trong khi bay.
Theo dữ liệu chính thức, CPS có thể di chuyển với tốc độ vượt quá Mach 5 (khoảng 3.800 dặm/giờ hoặc 6.174 km/giờ), đưa tên lửa này vào hàng ngũ các vũ khí siêu thanh ưu tú.
Tốc độ này cho phép nó tiếp cận mục tiêu trong vòng một giờ – một yếu tố quan trọng trong khái niệm Tấn công chớp nhoáng toàn cầu (PGS) của Mỹ, nhấn mạnh khả năng của nước này trong việc thực hiện các cuộc tấn công nhanh như chớp ở bất kỳ đâu trên thế giới.
Mặc dù phạm vi chính xác của nó được phân loại, các chuyên gia ước tính CPS có thể tấn công các mục tiêu cách xa hơn 3.000 km. Vào năm 2017, các cuộc thử nghiệm đã chứng minh rằng một tên lửa tương tự đã di chuyển hơn 3.700 km từ Hawaii đến Quần đảo Marshall, cung cấp cái nhìn thoáng qua về tiềm năng đáng gờm của hệ thống.
Chương trình CPS là nỗ lực chung với nhiều gã khổng lồ trong ngành công nghiệp quốc phòng Mỹ, trong đó Lockheed Martin là nhà thầu chính, chịu trách nhiệm về hệ thống phóng, kiểm soát vũ khí và tích hợp nền tảng.
Northrop Grumman được giao nhiệm vụ thiết kế động cơ tên lửa. Dynetics, gần đây được nhà thầu quân sự lớn hơn Leidos mua lại, chịu trách nhiệm về đầu đạn siêu vượt âm thế hệ mới C-HGB. Và, General Dynamics Mission Systems đang cung cấp hỗ trợ tích hợp.
Điều đặc biệt ấn tượng là CPS sẽ được tích hợp vào một số tàu chiến tiên tiến nhất của Hải quân Mỹ, bao gồm tàu khu trục lớp Zumwalt và tàu ngầm hạt nhân tấn công nhanh lớp Virginia.
Trong khi khu trục hạm lớp Zumwalt có thể mang tới 12 tên lửa CPS, tàu ngầm lớp Virginia được trang bị module chuyên dụng có thể mang tới 28 tên lửa CPS, cung cấp hỏa lực cực mạnh.
Về phía Lục quân Mỹ, CPS dự kiến có thể triển khai từ các bệ phóng di động trên mặt đất.
Một khi được triển khai – với mốc thời gian dự kiến là năm 2027, CPS sẽ tăng cường khả năng của các lực lượng Mỹ trong việc tiến hành các cuộc tấn công chính xác tầm xa, chớp nhoáng, mang lại lợi thế chiến lược trong việc chống lại các mối đe dọa mới nổi.
Minh Đức (Theo National Interest, Bulgarian Military)