Phiên hòa giải được tổ chức với sự tham gia của Thẩm phán, đại diện Hội Liên hiệp Phụ nữ, Phòng Văn hóa - Xã hội xã Bình Liêu và Trưởng thôn Pò Đán.
Những gánh nặng bào mòn hạnh phúc gia đình
Chị Sằn Thị Dằn và anh Sằn A Thầu sinh sống tại thôn Pò Đán, xã Bình Liêu, một địa bàn vùng cao biên giới của tỉnh Quảng Ninh, nơi đời sống người dân còn nhiều khó khăn, chủ yếu dựa vào nương rẫy, điều kiện giao thông cách trở, thời tiết khắc nghiệt.
Kết hôn từ năm 2008, vợ chồng anh Thầu - chị Dằn từng có những năm tháng chung sống êm ấm. Dù kinh tế thiếu thốn, cuộc sống vất vả, nhưng hai vợ chồng cùng nhau lao động, vun vén cho gia đình.
Biến cố lớn nhất ập đến khi hai con chung lần lượt ra đời đều bị khuyết tật nặng, không có khả năng nhận thức, không thể đến trường như các bạn cùng trang lứa. Việc chăm sóc hai con bệnh tật kéo dài suốt nhiều năm đã đặt lên vai gia đình gánh nặng rất lớn, cả về kinh tế lẫn tinh thần.
Những lo toan thường nhật, chi phí thuốc men, sinh hoạt cùng sự mệt mỏi kéo dài khiến không khí gia đình ngày càng nặng nề. Trong lúc bế tắc, anh Thầu tìm đến rượu để giải tỏa, còn chị Dằn âm thầm chịu đựng, dồn nén nhiều tổn thương.
Dù gia đình hai bên và chính quyền địa phương đã nhiều lần khuyên nhủ, hòa giải, nhưng mâu thuẫn vẫn không được tháo gỡ triệt để. Tháng 7/2025, chị Dằn rời khỏi nhà chồng, hai vợ chồng sống ly thân. Trong tâm trạng mệt mỏi, bế tắc, chị nộp đơn xin ly hôn, mong chấm dứt cuộc hôn nhân mà chị cho rằng không còn lối thoát.
Vụ việc được TAND khu vực 4 – Quảng Ninh thụ lý, mở ra một quá trình giải quyết không chỉ theo khuôn khổ pháp luật, mà còn bằng sự thấu hiểu và sẻ chia.
Khi pháp luật gặp gỡ tình người
Trong quá trình giải quyết vụ án, các cán bộ TAND khu vực 4 đã dành thời gian tìm hiểu kỹ hoàn cảnh gia đình, điều kiện sống và nguyên nhân sâu xa dẫn đến mâu thuẫn.
Phiên hòa giải ngày 11/12/2025 được tổ chức với sự tham gia của Thẩm phán, đại diện Hội Liên hiệp Phụ nữ, Phòng Văn hóa - Xã hội xã Bình Liêu và Trưởng thôn Pò Đán, những người am hiểu đời sống, phong tục của bà con địa phương.
Tại phiên hòa giải, chị Dằn lần đầu giãi bày hết những tổn thương tích tụ suốt nhiều năm chung sống. Anh Thầu cũng thẳng thắn nhận lỗi, thừa nhận việc lạm dụng rượu bia đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hạnh phúc gia đình.
Chị Sằn Thị Dằn xúc động nói: “Cán bộ Tòa án xuống tận thôn hòa giải cho vợ chồng chúng tôi, mời cả chính quyền địa phương và Hội Phụ nữ cùng nói chuyện, chia sẻ. Các cán bộ phân tích cho chúng tôi hiểu rõ đúng, sai, hiểu được ý nghĩa của việc giữ gìn hạnh phúc gia đình. Chúng tôi cảm nhận được sự quan tâm nên mới mở lòng, mới quyết định đoàn tụ để vợ chồng, con cái được yên ổn, cùng nhau chăm sóc con chung và phát triển kinh tế.”
Trước sự phân tích thấu tình đạt lý của Thẩm phán và những lời động viên chân thành từ những người tham gia hòa giải, cả hai vợ chồng dần nhìn lại trách nhiệm làm cha, làm mẹ đối với hai đứa con kém may mắn.
Sau nhiều giờ trao đổi, chị Dằn quyết định rút đơn ly hôn, đồng ý đoàn tụ, cho chồng thêm thời gian để thay đổi. Anh Thầu cam kết tu dưỡng bản thân, hạn chế rượu bia, chăm lo làm ăn và cùng vợ chăm sóc con cái. Kết quả hòa giải thành đã giúp vụ án được đình chỉ theo đúng quy định của pháp luật.
Cán bộ TAND khu vực 4 đã trực tiếp đưa chị Dằn trở về nhà chồng tại thôn Pò Đán.
Không dừng lại ở hồ sơ tố tụng, ngay trong ngày, các cán bộ TAND khu vực 4 đã trực tiếp đưa chị Dằn trở về nhà chồng tại thôn Pò Đán. Chuyến đi tuy ngắn nhưng mang ý nghĩa đặc biệt, thể hiện sự đồng hành, trách nhiệm của Tòa án trong việc bảo đảm kết quả hòa giải được thực hiện trên thực tế.
Theo lãnh đạo TAND khu vực 4 – Quảng Ninh, đối với các vụ việc hôn nhân và gia đình, nhất là ở vùng cao, hòa giải không chỉ là một thủ tục tố tụng mà còn là giải pháp mang tính nhân văn sâu sắc. Trong đó, Tòa án giữ vai trò trung tâm, chủ động phối hợp với chính quyền địa phương và các tổ chức đoàn thể ở cơ sở, đồng hành cùng đương sự không chỉ trong phiên hòa giải mà cả giai đoạn sau đó, nhằm bảo đảm kết quả hòa giải được thực hiện thực chất và bền vững. Việc cán bộ Tòa án trực tiếp đưa đương sự trở về nhà chồng sau hòa giải là cách làm linh hoạt, phù hợp với phong tục, tập quán địa phương, qua đó góp phần hạn chế nguy cơ tái phát mâu thuẫn.
Quan điểm này được thể hiện rõ qua cảm nhận của chính người trong cuộc. “Sau hòa giải, các cán bộ Tòa án vẫn thường xuyên gọi điện hỏi thăm, phối hợp với chính quyền địa phương và Hội Phụ nữ đến động viên, nhắc nhở vợ chồng tôi. Nhờ được phân tích kỹ lưỡng, được quan tâm sát sao như vậy, chúng tôi dần bình tĩnh lại, bớt mâu thuẫn, bớt cãi vã, cùng nhau cố gắng hàn gắn và chăm lo cho các con. Đến nay, gia đình đã ổn định về tinh thần hơn rất nhiều,” chị Sằn Thị Dằn chia sẻ.
Câu chuyện hòa giải tại thôn Pò Đán không chỉ khép lại bằng việc đình chỉ một vụ án ly hôn theo quy định của pháp luật, mà còn cho thấy hiệu quả của một cách làm nhân văn, phù hợp với thực tiễn vùng cao. Khi Tòa án thực sự giữ vai trò trung tâm trong công tác hòa giải, gắn kết chặt chẽ với cơ sở và theo sát đời sống của đương sự, việc hàn gắn thành công một mái ấm cũng đồng thời góp phần giữ gìn sự ổn định, bình yên lâu dài cho cộng đồng và xã hội.
Trang Vân