Chiến đấu cơ hạng nhẹ J-10C của Trung Quốc. Ảnh: MW.
Một chiếc tiêm kích J-10C thế hệ “4+” của Trung Quốc đã được ghi nhận là “bắn hạ” mô phỏng thành công một tiêm kích tàng hình J-20 thế hệ 5 trong cuộc tập trận không chiến, theo nhiều báo cáo từ các phương tiện truyền thông nhà nước Trung Quốc.
Phi công J-10C, Tiểu Nam (Xiao Nan), đã thực hiện nhiệm vụ với sự hỗ trợ từ hệ thống cảnh báo sớm và chỉ huy trên không KJ-500. Máy bay này sở hữu một trong những radar hàng không lớn và mạnh nhất thế giới, giúp tăng cường khả năng nhận diện mục tiêu tàng hình và cân bằng tình thế trước ưu thế né tránh radar của J-20. Phi công J-10C đã mô phỏng một vụ phóng tên lửa đối không vào J-20, nhưng sau đó không còn phát hiện được mục tiêu, buộc phải yêu cầu hỗ trợ từ KJ-500 để dẫn đường tên lửa đến trúng đích.
Một tiêm kích tác chiến điện tử J-16D cũng tham gia cuộc tập trận và có thể đã đóng vai trò quan trọng trong việc gây nhiễu cảm biến của J-20, khiến nó không thể bắn trả trước khi bị J-10C nhắm mục tiêu.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử Không quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLAAF) một tiêm kích thế hệ 4+ giành chiến thắng trước tiêm kích thế hệ 5 trong tình huống mô phỏng không chiến. Tuy nhiên, các chuyên gia Trung Quốc cũng thừa nhận rằng kết quả này sẽ không thể xảy ra nếu không có sự phối hợp từ các máy bay hỗ trợ.
Trong nhiều năm qua, J-20 đã được giao nhiệm vụ hỗ trợ các đơn vị tiêm kích khác luyện tập chiến thuật đối phó với máy bay tàng hình. Chuyên gia hàng đầu về chương trình J-20, tác giả cuốn “Chiến đấu cơ tàng hình của Trung Quốc: J-20 – Mãnh Long và thách thức ngày càng lớn với ưu thế không quân phương Tây”, ông Abraham Abrams, nhận định: “Việc phân bố rộng rãi các đơn vị tiêm kích thế hệ 5 giúp các lực lượng trên khắp các quân khu có cơ hội luyện tập đối kháng với tiêm kích tàng hình”.
Máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm J-20 của Trung Quốc. Ảnh: MW.
Ngay cả khi các tính năng tàng hình của J-20 bị vô hiệu hóa – chẳng hạn khi lắp thiết bị phản xạ radar (Luneberg lens) – nó vẫn nhiều lần đánh bại các tiêm kích thế hệ 4 như J-16 trong những trận đối đầu kéo dài. J-10C và J-16 được phát triển song song với J-20 và chia sẻ nhiều công nghệ. Trong đó, J-16 lớn nhất với radar mạnh hơn, còn J-10C nhẹ hơn nhiều nhưng bị giới hạn bởi tầm hoạt động và cảm biến nhỏ hơn.
Dù J-20 vẫn giữ ưu thế rõ rệt, J-10C đã chứng minh năng lực ấn tượng trong nhiều cuộc tập trận. Vào năm 2020, máy bay này được báo cáo là đã nhiều lần vượt trội Su-35 của Nga trong các trận không chiến mô phỏng tại Trung Quốc. J-10C còn được đánh giá là một trong hai tiêm kích động cơ đơn mạnh nhất thế giới, ngang ngửa với F-35 của Mỹ.
Hệ thống cảnh báo sớm và chỉ huy trên không KJ-500. Ảnh: MW.
Danh tiếng của J-10C tăng vọt sau lần tham chiến đầu tiên vào đầu tháng 5 vừa qua, khi có thông tin nó đã bắn hạ ít nhất một chiếc Rafale do Pháp cung cấp cho Ấn Độ, thậm chí có thể lên đến 4 chiếc – giáng đòn nặng nề vào uy tín ngành hàng không quân sự châu Âu. Dù các tiêm kích châu Âu không được đánh giá cao bằng các dòng máy bay hiện đại của Mỹ hoặc Trung Quốc, việc Rafale bị hạ bởi một tiêm kích nhẹ hơn và rẻ hơn trong lần giao tranh đầu tiên là một cú sốc lớn.
J-10C đang bay trong cuộc giao chiến mô phỏng với J-20. Ảnh: MW.
Việc J-10C được hỗ trợ bởi KJ-500 và J-16D trong tình huống này – thậm chí có khả năng J-20 bị áp đặt một số hạn chế – khiến nhiều người nghi ngờ rằng đây là một bài tập mô phỏng được thiết lập nhằm thúc đẩy thương mại xuất khẩu J-10C. Trung Quốc đang cố gắng tiếp thị J-10C tới các khách hàng tiềm năng như Colombia, Indonesia, Ai Cập và Iran.
Dù J-10C giành chiến thắng mô phỏng, phần lớn chuyên gia đều cho rằng nếu không có hỗ trợ, một cuộc không chiến thực sự sẽ nghiêng hoàn toàn về J-20.
Huyền Chi