Nhà báo làm thơ - Nhà thơ làm báo

Nhà báo làm thơ - Nhà thơ làm báo
7 giờ trướcBài gốc
Tháng Tư
Tháng Tư rớt những giọt sầu trên tóc
Chiều phất phơ rơi rụng cả cánh buồm!
Năm tháng cũ neo ngoài bến bãi
Gió mùa sang trôi lạc mảnh trăng suông!
DƯƠNG NHẬT HUY
Trò chuyện với Hòn Trống Mái ở Sầm Sơn
- Rừng sâu núi thẳm thế này
Mà trống mái cũng vui vầy tình tang?
- Cái tình là cái lang bang
Phải đâu nệm gấm giường vàng mới nên
Giao tình lẽ ấy tự nhiên
Thiên tiên đâu có bỏ quên ngư tiều
Trống thương thì mái cũng liều
Dẫu còn cái cối giã bèo, cũng nên…
Từ ngày Từ Thức gặp tiên
Lãng du giục bước về miền Hoa Thanh (*)
Trời long lanh, biển long lanh
Trời thương biển nhớ mà thành ra nhau
Dặn dò lời có quên đâu
Rượu nồng quá chén. Ngày sau chuyện rằng…
Trại sáng tác Sầm Sơn 21-4-2023
__________
(*): Thanh Hóa
ĐÀM CHU VĂN
Tuyển tập
Tuyển tập vừa ra lò
có cân được đời văn anh nặng đầy than và đất?
những câu thơ chắt ra từ mưa rừng, sốt rét
giờ đọc lên còn run tán cây
những câu văn xuôi không cốt tạo nên độ dầy
sóng vặn mình mà không lai láng chảy
“Người đàn bà ám ảnh” bước ra từ than đất ấy
hóa thân vào những văn bia
có cứu được người đang chới với?
Nhà văn viết chân dung nhà văn
bức chân dung cười, người văn lặng lẽ khóc
khóc cho cuộc đời bầm dập
thế sự đảo điên bởi một chữ tài
càng cố bóp bẹp mình chiếc ống bơ đời càng lăn lóc
lăn lóc cất lời sau lớp rỉ han
như mang gươm rửa sạch nước bẩn
Tuyển tập vừa ra lò
anh bỗng thấy mình tan chảy
nếu đây là cái đinh trên tường
treo lấp lánh huân chương trường văn trận bút
ngoài kia sang mùa
lá trút ào ào giấy trắng.
HẢI ĐƯỜNG
Đừng em
Đừng em vết rạn chân chim
Khóe mắt xưa những đắm nhìn ngày xưa
Cuộc đời nhọc nặng đò đưa
Cành đông từ độ giao mùa chuyền tơ
Đừng em hờn giận vẩn vơ
Thương yêu bù lúc trót hờ hững nhau
Đừng em sợi bạc trên đầu
Dù cho mưa nắng dãi dầu thời gian
Cùng nhau thức đợi canh tàn
Lắng nghe em cội mai vàng nở hoa
Đừng em câu ru xót xa
Mùa xuân kia vẫn chưa già...
Đừng em.
PHAN VĂN TÚ
Cát
Thả mình trên sóng
Sấp ngửa, khóc cười
Nơi nào điểm tựa?
Em và biển trôi
Thềm đại dương lạnh
Nụ rong rối bời
Lưới xưa đã rách
Bóng thuyền chơi vơi
Tập quỳ trên cát
Nghiêng vai nhìn trời
Ngâm mình vào sóng
Đón bình minh rơi
Nương vào thềm cát
Thân em ngọc ngà
Biển xô rồi đẩy
Ngọn gió hòa ca
Tập quỳ lên cát
Như một đóa hoa
Rồi tan vào sóng
Ru chiều thiết tha.
TRẦN THU HẰNG
Người làm báo Đồng Nai
Dưới cờ Đảng quang vinh
Bao thế hệ nhà báo Đồng Nai vững vàng tiến bước
Bút sắc, lòng trong vì dân, vì nước
Vì cách mạng soi đường như lời Bác kính yêu.
Chặng đường đi qua, trang sử huy hoàng
Những chiến sĩ bút nghiên vững lòng, vững trí
Không màng lợi danh, chỉ phục tùng chân lý
Để trang báo mãi ngời màu tri thức, nhân văn.
Tự hào hôm nay, người làm báo Đồng Nai!
Vẫn xông pha khơi dòng thông tin chảy
Lan tỏa điều hay, dẹp những điều ngang trái.
Vì một Đồng Nai rạng ngời thế rồng bay.
HOÀNG BÍCH PHÚ
Đêm ở Huế nhớ Nguyễn Du
…Hơi thở cuối cùng, Cụ trút ra ở Huế (*)
cho núi sông này xanh mãi hồn thơ
con hít thở khí Trời ân huệ
đêm Kinh thành đi tìm Cụ trong mơ
Thập loại chúng sinh, nhiều người nhắc Cụ
nói: Cụ về Trời đã hơn hai trăm năm
khắp vùng cố đô, quanh chùa Thiên Mụ
hồn Thi nhân vằng vặc ánh trăng rằm!
------------------
(*): Nguyễn Du mất tại Huế ngày 16-9-1820
ĐỖ MINH DƯƠNG
Gặp ở Định Quán
Ruộng biết leo núi thế này!
Người biết leo ruộng cấy, cày quanh năm
Lúa phơi ruộng ánh trăng rằm
Mây đâu ùa đến ngàn năm mất rồi
Lòng ta bỗng hóa sông trôi
Vuốt vây con cá ngỡ miền Tam Quan
Nương cao nhìn xuống béo tròn
Rẫy cao nhìn xuống tưởng hòn đồi lam?
Ta về đi hái mùa cam
Trăng chiều lặn chín mà ham làm người
Giật mình bỗng vọng tiếng cười
Nhìn lên ruộng núi, gặp tươi xanh rờn...
14-1-2025
LÊ THANH XUÂN
Nguồn Đồng Nai : https://baodongnai.com.vn/dong-nai-cuoi-tuan/202506/nha-bao-lam-tho-nha-tho-lam-bao-1c20ccf/