Những bữa cơm yêu thương

Những bữa cơm yêu thương
3 giờ trướcBài gốc
Có những chiều đang giữa dòng đời tấp nập, bỗng mùi khói bếp từ một ngôi nhà ven đường len vào cơn gió bất chợt, khiến lòng ta khựng lại. Mùi cơm mới chín, mùi hành phi trong chảo mỡ nóng, mùi khói rơm thơm ngai ngái - tất cả ghép thành một bản hương vị riêng của ký ức. Nó như mở ra cánh cửa dẫn ta quay về mái nhà xưa, nơi đã từng có những bữa cơm chiều như ngọn lửa ấm cúng cho cả tuổi thơ.
Ngày ấy, trong căn nhà nhỏ mái ngói rêu phong, trong ráng chiều chạng vạng, bắt gặp vơ vẩn làn khói xanh là biết bà đang nhóm bếp, mẹ đang vo gạo, còn chị em tôi ríu rít quanh nồi canh bốc khói. Mùi củi cay cay, mùi rơm nồng quyện với mùi thức ăn mằn mặn, thơm thơm cùng mùi cơm mới... Tất cả lan tỏa khắp mái nhà rồi chụm lại mâm cơm. Ngày hè khô nóng, mâm cơm trải rộng giữa sân gạch. Tiết thu ẩm ướt se se hơi lạnh thì bày ở hiên nhà. Mùa đông gió lạnh mưa phùn thì cả nhà quây quần ở gian giữa căn nhà nhỏ. Để có bữa cơm như thế, cả nhà như có một chiếc đồng hồ vô hình cùng hòa nhịp: Dù ai đi làm đồng xa, ai bận việc chợ búa, ai còn mải chơi ngoài ngõ... thì khi tiếng gà lóc tóc lên chuồng, hay con cún vàng mừng rỡ chạy loanh quanh, đó cũng là lúc mâm cơm đã chuẩn bị xong, chờ mọi người ngồi vào.
Ảnh: G.C
Mâm cơm thuở ấy rất mộc mạc, giản dị. Mùa hè có đĩa rau luộc vắt quả chanh, nồi canh cá hay đĩa cá kho. Mùa đông có rau cần xào, nồi tép rang, đĩa đậu phộng rang muối. Bát cơm trắng dẻo nóng hổi vương mùi rạ được xới lên trong buổi chiều dịu nắng lại khiến mọi thứ ngon lạ kỳ. Cha luôn được dành cho một cút rượu nhỏ. Ông nhấp môi, khẽ nheo mắt, rồi đặt chén xuống với vẻ hài lòng. Mẹ luôn quan tâm đến mấy đứa con tuổi mới lớn đang ăn hối hả. Trong bữa cơm lúc nào cũng có rất nhiều chuyện vui, chuyện cười. Tất cả âm vang rộn lòng ấm áp gia đình. Khi tiếng chim trời kêu chấp chới trên cao, hay lập lòe ánh đèn đom đóm ngoài ao thì bữa cơm mới kết thúc. Tất cả tạo nên bức tranh bình yên đến mức bây giờ nhớ lại chỉ muốn ôm lấy mà giữ mãi.
Ông bà xưa vẫn dạy rằng: “Nhìn một bữa cơm, biết nếp nhà có yên ổn hay không”. Quả thực, bữa cơm là sợi dây nối những người thân lại gần nhau, là dịp để cha mẹ hỏi thăm con cái, để con cái chia sẻ chuyện trường lớp, để vợ chồng kể nhau nghe những điều không thể nói ngoài xã hội. Bữa cơm không chỉ là phút giây lấp đầy cái bụng, mà còn là lúc làm đầy trái tim.
Nhưng rồi thời gian trôi, không chờ ai. Những giờ làm tăng ca, những cuộc họp bất tận, những bài học thêm chất chồng khiến bữa cơm ngày càng “hụt” người. Có hôm mẹ dọn ra mâm cơm chỉ có tiếng lách cách của đôi đũa đơn lẻ và tiếng thở dài. Cha đi làm muộn, anh trai trực ca đêm, em gái học thêm, còn ta mỗi ngày một xa nhà thêm một chút. Bữa cơm hiện đại có thể đầy đặn hơn - thịt cá nhiều hơn, món ngon hơn, bàn ghế sang hơn, nhưng hơi ấm gia đình thì ít khi trở lại như xưa. Người ăn trước, người ăn sau. Có nhà bếp lúc nào cũng sáng đèn nhưng chẳng bao giờ thấy đủ tiếng nói của các thành viên. Có gia đình bày mâm lên rồi lại cất xuống vì quá giờ chẳng ai về kịp. Và trong vô thức, chúng ta đánh mất một điều quý giá mà phải rất lâu sau mới hiểu được.
Thi thoảng, giữa phố thị rộng lớn, ta chợt thèm được nghe tiếng mẹ gọi vọng từ bếp: “Về ăn cơm đi con!”. Thèm cảm giác chạy vội qua sân, đôi chân trần lấm đầy đất, thèm mùi khói cay xè nơi khóe mắt, thèm tiếng cha cười, thèm tiếng chị la, thèm được nhường miếng cá cho con mèo nhỏ... Những điều giản dị ấy giờ hóa thành ký ức.
Càng lớn, chúng ta càng hiểu rằng hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là được ngồi cùng nhau bên mâm cơm. Là nhìn thấy người thân đủ mặt, nghe tiếng bát đũa chạm nhau, nghe tiếng ai đó kể chuyện vụn vặt mà ấm lòng. Là một bữa cơm không vội vàng, không thiếu vắng, không chia tách. Nhưng những điều đơn giản ấy lại là điều khó nhất để giữ lại trong cuộc sống bây giờ. Có lẽ vì thế mà mỗi khi nhớ về những bữa cơm thời thơ bé, ai cũng thấy một khoảng trống len vào lồng ngực. Để thầm mong rằng, dù cuộc sống có đổi thay bao nhiêu, mỗi gia đình vẫn còn giữ một mâm cơm đầy tiếng người - nơi ngọn lửa yêu thương ấm áp luôn cháy, để ta sưởi ấm tâm hồn.
DƯƠNG MY ANH
Nguồn Khánh Hòa : http://www.baokhanhhoa.vn/van-hoa/sang-tac/202512/nhung-bua-com-yeu-thuong-1e455f4/