Nữ sinh bước ra từ 'bóng tối' cuộc đời, viết câu chuyện đẹp bằng âm nhạc

Nữ sinh bước ra từ 'bóng tối' cuộc đời, viết câu chuyện đẹp bằng âm nhạc
5 giờ trướcBài gốc
An Như luôn miệt mài luyện tập để từng ngón tay của mình được thanh thooát hơn.
An Như khi sinh ra là một em bé lành lặn, với đôi mắt trong veo và nụ cười rạng ngời. 11 tháng tuổi, một tai nạn bất ngờ đã cướp đi đôi mắt, cửa sổ tâm hồn của em. Sau biến cố kinh hoàng ấy, căn nhà nhỏ của gia đình An Như chìm trong bóng tối. Bà ngoại không dám đưa đứa cháu tội nghiệp ra chợ vì sợ những lời xì xào, bàn tán ảnh hưởng đến cô và cả gia đình. Mẹ cô, dẫu là người phụ nữ mạnh mẽ, đã dành hết sức lực, sự can đảm học cách chăm sóc một đứa trẻ khiếm thị, nhưng tất cả vẫn không thể che dấu nỗi lo lắng, sự hụt hẫng trước tình cảnh của đứa con đang gánh chịu.
Sóng gió chưa dừng lại. Bố mẹ An Như quyết định ly hôn vì những bất đồng quan điểm của hai bên gia đình nội - ngoại: một bên muốn bao bọc; một bên tin rằng cô cần tự lập để trưởng thành. Dù xuất phát từ tình yêu, nhưng quan điểm, cách thể hiện tình yêu lại quá khác nhau dẫn đến cơ sự này.
Biến cố cuộc đời đã khiến An Như suy sụp, mất phương hướng (Ảnh minh họa).
Thời gian trôi qua, mẹ An Như tìm được hạnh phúc mới. Người bố thứ hai bước đến cuộc đời cô, mang theo tình yêu thương chan hòa. Ông không chỉ yêu quý An Như mà còn dạy cô những kỹ năng sống, giúp cô tự tin hơn trong cuộc sống. “Cả hai bố đều rất yêu thương mình. Hiện tại mình rất thương bố dượng
của mình, vì bố mình có một suy nghĩ cởi mở và luôn sẵn sàng giúp mình học thêm nhiều kỹ năng mới mà mẹ mình không dạy.”
Lớn lên trong thế giới riêng của mình
An Như lớn lên trong một thế giới chỉ có âm thanh và cảm giác. Cô bé ngày nào từng háo hức đòi mua bút chì, tập viết như các bạn, dần nhận ra sự khác biệt. Chữ nổi, thứ ngôn ngữ mà cô phải học, ban đầu đối với cô là một điều lạ lẫm, khó hiểu. “Tại sao mình phải học cái này?”, cô từng tự hỏi lòng mình. Nhưng rồi, An Như cũng dần học cách đối diện với sự thật: “À thì ra thế giới của mình là thế giới khiếm thị. Các bạn có chữ riêng của các bạn, mình cũng có chữ riêng của mình.”
Dẫu vậy, An Như không để bóng tối giam giữ mình. Cô bé ấy luôn cố gắng để hòa nhập với bạn bè, luôn nở nụ cười và tìm cách kết nối với thế giới của những người bình thường - thế giới mà cô hay gọi thân thương, khi nói chuyện với tôi, đó là “thế giới của những bạn sáng mắt”.
Tuy nhiên, có một thực tế chẳng bao giờ trốn tránh được - cuộc sống của một người khiếm thị không hề dễ dàng. Những việc đơn giản như nấu ăn, bật bếp, đối với An Như là cả một thử thách. Cô từng bắt chước dáng vẻ của mẹ, nhưng không thể xác định vị trí đồ vật khiến cô phải bỏ cuộc.
Ngoài ra, những khó khăn chung của người khiếm thị cũng bủa vây cô: tài liệu chữ nổi còn ít, cơ hội nghề nghiệp hạn chế, và cả những ánh mắt dò xét khi nhắc đến tình yêu của người khuyết tật.
Đứng trước những khó khăn, thử thách đó, An Như lại có một lối suy nghĩ mà chính bản thân tôi cũng ngạc nhiên - đó là cô không để định kiến cản bước. “Mình đối xử với bản thân thế nào, thì người mình muốn gặp sẽ xuất hiện và đối xử với mình tương tự. Mình phải yêu lấy bản thân mình trước.” cô tự nhủ. Với tinh thần chủ động, cô luôn nỗ lực vượt qua mọi rào cản, sống tích cực và hòa nhập với thế giới này
Âm nhạc là ánh sáng của tâm hồn
Trong căn nhà nhỏ, tiếng đàn tranh và piano đã trở thành người bạn đồng hành của An Như. Từ năm 4-5 tuổi, cô bắt đầu làm quen với piano. Đến năm lớp 6, tại Trường Nguyễn Đình Chiểu, tiếng đàn tranh lạ lẫm trong một lớp năng khiếu đã khiến cô tò mò. Chạm vào dây đàn, cô tìm thấy niềm đam mê. Năm 2014, An Như bước chân vào Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam, theo đuổi chuyên ngành đàn tranh.
“Mỗi ngón đàn là một câu chuyện”, An Như luôn miệt mài luyện tập và chủ động tham gia các cuộc thi, biểu diễn. Cô chơi trong hai ban nhạc: Nắng Mới và Hợp ca Hy vọng, đi biểu diễn hàng tuần. Những buổi biểu diễn tại 28 Hàng Buồm hay Nhà hát Lớn Hà Nội mang đến cho An Như cơ hội làm mới âm nhạc truyền thống và thử đa dạng phong cách. Trên phố, cô chơi theo cảm nhận, tùy hứng. Ngược lại, ở trường, cô trau chuốt từng nốt nhạc, chuẩn mực và tinh tế. “Mình phải cân bằng cả hai phong cách. Trên đường phố hay trên sân khấu lớn, sẽ ứng với phong cách chơi khác nhau.”, cô chia sẻ.
An Như luôn miệt mài luyện tập để từng ngón tay của mình được thanh thooát hơn.
Cô luôn chủ động trau dồi kỹ năng, phát triển bản thân qua những cuộc thi lớn nhỏ và đạt được nhiều thành tích ấn tượng. Gần đây nhất, cô đạt được giải Tư bảng D và Bằng khen danh dự bảng F tại cuộc thi Vietnam International Piano Competition & Festival (VIPCF). Cô cũng từng đạt huy chương Vàng Liên hoan Nghệ thuật Châu Á lần thứ 11- một giải thưởng khiến cô vô cùng tự hào khi nhắc đến.
Trong căn nhà nhỏ, An Như ấp ủ những ước mơ lớn. Cô muốn học cao học, lấy cảm hứng từ cô giáo mà cô ngưỡng mộ - Cô Hồng Hạnh, giảng viên chuyên ngành Đàn tranh, khoa Nhạc cụ truyền thông. “Khiếm thị không phải không làm được mà chỉ chưa tìm đc cách tiếp cận các bạn như thế nào.” Đây là câu nói đã truyền rất nhiều động lực cho Như nuôi lớn ước mơ của mình.
Hơn nữa, “Mình muốn thử xem mình có làm nổi không” An Như nói với giọng điệu chắc nịch, quyết tâm. Cô cũng muốn chọn con đường ít người trong cộng đồng khiếm thị dám bước: trở thành một nghệ sĩ chuyên nghiệp, truyền cảm hứng cho những người khác.
An Như tìm thấy niềm vui khi biểu diễn cùng ban nhạc Nắng mới trên đường phố vào mỗi Chủ nhật (Ảnh: Huyền My)
Thực tế, nghề nghiệp với người khiếm thị là một vấn đề nan giải. Một buổi biểu diễn không đủ để cô sống độc lập nếu rời xa gia đình. Nhưng An Như không nản lòng. Cô tin rằng, bằng nỗ lực và đam mê, cô sẽ tự viết nên câu chuyện của mình.
Nguyễn An Như không chỉ là một cô nàng “nghệ sĩ tài năng”, yêu nghệ thuật mà còn là biểu tượng của sự kiên cường. Từ một cô bé mất đi ánh sáng, cô đã biến âm nhạc thành ngọn lửa soi sáng tâm hồn, sống với một tinh thần lạc quan, tích cực.
Cứ thế, tiếng đàn tranh vẫn vang lên, như minh chứng rằng, dẫu đôi mắt có khép lại, ngọn lửa ý chí và tinh thần lạc quan vẫn có thể thắp sáng cả một cuộc đời. “Mình thấy may mắn khi là người khuyết tật.” - An Như nói với nụ cười chân thành, rạng rỡ trên môi.
Huyền My
Nguyễn Phương Huyền My
Nguồn GD&TĐ : https://giaoducthoidai.vn/nu-sinh-buoc-ra-tu-bong-toi-cuoc-doi-viet-cau-chuyen-dep-bang-am-nhac-post736307.html