Tôi lấy vợ, lập gia đình rồi ở rể luôn nhà ngoại. Sau khi sinh con đầu lòng, chúng tôi vẫn sống ở nhà bố mẹ vợ.
Cuộc sống ở nhà ngoại có nhiều mặt hạn chế, vì thế tôi nói vợ xin bố mẹ mảnh đất bên cạnh nhà để xây lên rồi ra ở riêng. Thế nhưng xin mãi bố mẹ vợ tôi không đồng ý. Ông bà nói:
- Bố mẹ chỉ có một con gái nên nhà và đất này là của các con hết. Vậy nên các con không phải xây nhà làm gì cho tốn thêm tiền, cứ ở đây cùng bố mẹ cho đến khi bố mẹ mất đi, cái nhà và đất giao cho các con.
Ảnh minh họa
Nghe bố mẹ vợ nói thế là tôi đủ biết ông bà không muốn cho nhưng chỉ lấy cớ vậy. Vậy nên tôi một mực bắt vợ phải dọn ra ngoài sống.
Chúng tôi ôm hai con ra thuê căn nhà 3 tầng cách đó 15km. Sau khi chuyển sang đó sống, tôi cũng "cạch" mặt luôn nhà ngoại, không qua lại, cơm nước thoải mái như trước nữa để tỏ rõ thái độ cho ông bà thấy.
Đợt này vợ tôi mới sinh thêm con thứ 3 nên ở nhà bỉm sữa, đưa đón 2 con lớn đi học. Gánh nặng kinh tế đè lên vai tôi. Một lần nữa, tôi nhỏ nhẹ nói vợ xin bố mẹ mảnh đất cạnh nhà để lập xưởng làm ăn.
- Em xin bố mẹ đi, không sang tên cho mình cũng được nhưng coi như cho mình cái chỗ để làm ăn.
Tôi đã nói đến nước như thế rồi mà bố mẹ vợ cũng nhất quyết không cho. Tôi tức lắm, cạch mặt luôn.
Ảnh minh họa
Hàng ngày tôi đi làm công ty từ sáng đến tối mới về nên ít biết chuyện ở nhà. Chính vì thế, tôi luôn tò mò không hiểu vợ ở nhà làm gì, chi tiêu như thế nào mà mỗi tháng tôi đưa cho 7 triệu tiền sinh hoạt, tháng nào cũng hết veo. Tôi hằn học với vợ:
- Nhà có 5 miệng ăn, gạo thì trồng được, rau cỏ trên vườn có, các con học trường công. Vậy mà chẳng hiểu sao mỗi tháng anh đưa cho em 7 triệu, em tiêu kiểu gì mà luôn hết.
- 7 triệu còn ít đó anh, riêng tiền học cho hai đứa đã 3 triệu rồi, còn bỉm sữa cho đứa nhỏ và ăn uống nữa. Anh xem, em vén vậy là hết nổi rồi đó.
Vậy nhưng tôi không tin, tôi nghi ngờ vợ ủ tiền rồi mang về nhà ngoại. Chính vì thế tôi lén lắp camera giám sát ở nhà mà không nói cho cô ấy biết rồi âm thầm theo dõi từ điện thoại ở chỗ làm.
Sau nhiều ngày quan sát, tôi cũng bắt gặp được cảnh mẹ vợ sang nhà lúc tôi không có mặt ở đó. Và cuộc giao dịch giữa mẹ vợ và vợ đã cho tôi câu trả lời.
Khoảng 10 giờ sáng ngày hôm đó, mẹ vợ tôi bước vào nhà với 3 bao tải lớn, một bao gạo, một bao rau và một bao thịt.
Ảnh minh họa
Tôi bật loa to để nghe thì thấy mẹ vợ bảo:
- Đồ mẹ mang sang tháng trước còn không con, mẹ sợ các con và cháu thiếu đồ ăn nên tháng này mẹ phải mang sang sớm. Mẹ mới thịt con gà ở nhà, bố đi câu được ít cá, con làm sạch rồi cho các cháu ăn nhé. Bên này mẹ biết các con cũng có gạo và rau nhưng thôi tiện bên nhà nhiều, mẹ vác sang thêm cho.
Vợ tôi đáp:
- Sao tháng nào mẹ cũng mang sang nhiều thế này, chúng con có tiền mà, mẹ không phải lo.
- Con không phải giấu mẹ đâu, mỗi tháng chồng con đưa có mấy triệu mà gồm cả tiền ăn, tiền học hành rồi bỉm sữa cho đứa nhỏ thì làm sao mà đủ được. Với cả con còn ở nhà chăm đứa bé này thì làm sao mà có thời gian đi chợ. Vậy nên mẹ đem sang luôn cho con tiện.
Vợ tôi ngập ngừng không nói gì, mẹ vợ lại nói:
- Nó (ám chỉ tôi) đang giận bố mẹ nên thôi, mẹ chỉ lén sang vậy thôi, con cũng đừng nói đây là đồ bố mẹ cho kẻo nó lại khùng lên vứt hết đi. Đợi khi nào chồng con hết giận, bố mẹ sẽ sang chơi với các cháu sau.
Ảnh minh họa
Mẹ vợ nhanh chóng mặc quần áo vào và ra xe khách để về.
Nhìn vợ một mình sắp xếp 3 bao tải đồ mà lòng tôi buồn.
Tôi ôm mặt khóc vì chưa hiểu được tấm lòng của bố mẹ vợ và chưa thể lo cho vợ con một cuộc sống đủ đầy.
Tâm sự từ độc giả hungbinh...
Theo Chi Chi/PNPL