Vì sao Wi-Fi trên các chuyến tàu ở châu Âu 'có cũng như không'?

Vì sao Wi-Fi trên các chuyến tàu ở châu Âu 'có cũng như không'?
3 giờ trướcBài gốc
Hãy thử tưởng tượng bạn lên một chuyến tàu để bắt đầu hành trình đến những khu vực ở châu Âu, khi mở máy tính xách tay và chuẩn bị làm những đầu việc đã được lên kế hoạch từ trước thì lại không có Wi-Fi. Kết quả là bạn không thể gửi email, cũng không thể mở các trang web… Đó là thực trạng nhiều người gặp phải khi di chuyển bằng tàu hỏa ở châu Âu.
Các công ty đường sắt châu Âu thường quảng cáo về việc đảm bảo kết nối thông suốt trên tàu hỏa như một lợi thế cạnh tranh, nhưng đối với nhiều hành khách, đó vẫn là một thử thách về sự kiên nhẫn.
Chất lượng Wi-Fi trên các chuyến tàu ở châu Âu bị đánh giá là rất tệ. Ảnh: Reuters
"Hiệu suất và chất lượng Wi-Fi trên tàu hỏa ở châu Âu rất kém", Luke Kehoe, một nhà phân tích của Ookla - công ty công nghệ hàng đầu thế giới trong lĩnh vực kết nối và viễn thông, có trụ sở tại Seattle, Washington, Mỹ chia sẻ với Politico.
Tốc độ cao của tàu hỏa khiến ăng-ten Wi-Fi trên toa tàu - hoặc điện thoại thông minh của hành khách - khó có thể duy trì kết nối ổn định. “Nếu một chuyến tàu chạy với tốc độ 200km/h, thiết bị có thể đi qua trạm phát sóng di động cứ sau 45 hoặc 60 giây, đây là một sự thay đổi nhanh chóng”, ông Kehoe nói. “Điều này dẫn đến một thách thức kỹ thuật được gọi là hiệu ứng Doppler”.
Đó là khi tốc độ di chuyển nhanh làm thay đổi tần số tín hiệu - giống như khi còi báo động thay đổi cao độ - và nó có thể ảnh hưởng đến khả năng duy trì kết nối ổn định.
Trên các chuyến tàu SNCF của Pháp, hành khách đăng nhập vào Wi-Fi sẽ nhận được cảnh báo: “Do thiếu vùng phủ sóng và tốc độ của chúng tôi, chất lượng Wi-Fi có thể khác với chất lượng Wi-Fi tại nhà của bạn”. Cảnh báo cũng khuyến cáo không nên xem video trực tuyến bởi điều này “góp phần làm hạn chế băng thông”.
Nhưng Wi-Fi trên tàu kém không chỉ là vì tốc độ hay số lượng cột phát sóng. Nhiều cabin thực tế không được thiết kế để cho sóng vô tuyến dễ dàng đi vào. "Trước đây, rất nhiều tàu hỏa sử dụng cửa sổ phủ kim loại hoặc kính [phát xạ thấp] vốn không có lợi cho việc truyền tín hiệu", ông Kehoe nói.
Thiết kế đó sẽ khiến cabin trông giống như một loại lồng Faraday - một lớp vỏ điện từ chặn tín hiệu không dây, giống như nguyên nhân khiến điện thoại của bạn bị rớt cuộc gọi trong thang máy.
Năm ngoái, hãng đường sắt Bỉ SNCB đã từ bỏ việc lắp đặt Wi-Fi trên tàu do "chi phí triển khai và phạm vi phủ sóng cao của các nhà khai thác viễn thông", người phát ngôn Tom Guillaume cho biết.
Thay vào đó, SNCB quyết định chuyển trách nhiệm cho các công ty viễn thông trong khi đầu tư vào việc "tẩy lớp phủ" kính để thuận lợi hơn cho tín hiệu di động. "Do đó, các nhà khai thác viễn thông cần cải thiện chất lượng tín hiệu và phạm vi phủ sóng trong khu vực lân cận cơ sở hạ tầng đường sắt", ông Guillaume nói.
Nguyên lý vật lý của tần số vô tuyến cũng đã được xác định rõ ràng: Băng tần thường được dành cho 5G ở châu Âu không hiệu quả trong việc xuyên qua cây cối và lá cây, thường mọc dọc theo đường ray tàu hỏa. Điều này khiến việc tiếp cận trực tiếp người dùng điện thoại hoặc cabin trở nên khó khăn hơn, trái ngược với 4G - công nghệ mạng thế hệ thứ tư này có các tần số băng tần thấp, thường không thể mang nhiều dữ liệu như 5G, nhưng lại truyền đi xa hơn và xử lý chướng ngại vật tốt hơn.
Thêm vào đó là hàng nghìn đường hầm trong mạng lưới hệ thống giao thông ở lục địa già, rõ ràng là các chuyến tàu châu Âu gặp khó khăn trong việc cung cấp Wi-Fi ổn định - mặc dù một số quốc gia xử lý vấn đề này tốt hơn những quốc gia khác.
Thụy Sĩ là nước dẫn đầu, với tốc độ Wi-Fi trên tàu nhanh hơn gần 30 lần so với Áo và Hà Lan. Đây là quốc gia duy nhất trong mẫu nghiên cứu của Ookla vượt qua mốc tốc độ tải xuống trung bình 25 megabit/giây - mức tối thiểu cho việc sử dụng internet đáng tin cậy.
Các đoàn tàu sẽ được nâng cấp
Một số nhà khai thác đường sắt hiện đang hướng đến bầu trời - theo nghĩa đen - để có internet trên tàu tốt hơn, họ chuyển sang các nhà cung cấp vệ tinh để giúp lấp đầy khoảng trống phủ sóng dọc theo các tuyến đường sắt.
Ngành đường sắt của CH Séc đang thử nghiệm mạng lưới Starlink của Elon Musk, trong khi SNCF của Pháp được cho là đang để mắt đến cả vệ tinh của Mỹ và đối thủ Pháp - Anh, Eutelsat.
Mặc dù kết nối vệ tinh hoạt động tốt cho các hãng hàng không - nhờ bầu trời quang đãng và gần quỹ đạo - nhưng nó không phải là "giải pháp hoàn hảo" cho ngành đường sắt mà chỉ là một giải pháp bổ sung cho hệ thống kết nối tổng thể, ông Kehoe đánh giá.
"Họ dành sự tập trung quá nhiều vào việc đưa tín hiệu đến tàu, nhưng họ đã quên mất việc đưa tín hiệu xung quanh tàu", ông nói.
Thiết bị Wi-Fi và các tiêu chuẩn đằng sau nó đóng một vai trò quan trọng trong việc quyết định chất lượng kết nối thực tế.
Các kết nối được Ookla lấy mẫu tại Ba Lan - quốc gia xếp hạng gần cuối về hiệu suất - cho thấy các chuyến tàu đến nay vẫn sử dụng Wi-Fi 4, một chuẩn năm 2009 cung cấp băng thông thấp hơn nhiều và tốc độ chậm hơn nhiều so với các thế hệ mới hơn.
Cho dù các nhà điều hành đường sắt nâng cấp bộ định tuyến hay thay cửa sổ, "nếu không có vùng phủ sóng mạng, sẽ không có tín hiệu di động trên tàu, bất kể công nghệ được sử dụng là gì đi nữa", ông Guillaume cho biết.
Nếu bạn nghĩ đến việc phát Wi-Fi bằng điện thoại cá nhân để khắc phục tình trạng mạng Wi-Fi trên tàu chập chờn thì hãy nghĩ lại. "Nếu mọi người đều phát sóng mạng Wi-Fi riêng của họ, thì sẽ xảy ra tình trạng nhiễu sóng", ông Kehoe cảnh báo.
Internet trên tàu hỏa vẫn còn kém, và việc đảm bảo kết nối mạng trơn tru, thuận lợi trên các tuyến đường sắt châu Âu được cho là sẽ còn gặp nhiều khó khăn trong một thời gian nữa.
Hùng Cường/VOV.VN (biên dịch) Nguồn: Politico
Nguồn VOV : https://vov.vn/the-gioi/cuoc-song-do-day/vi-sao-wi-fi-tren-cac-chuyen-tau-o-chau-au-co-cung-nhu-khong-post1220023.vov