Vị thế cho bóng đá trẻ

Vị thế cho bóng đá trẻ
5 giờ trướcBài gốc
Đây là chức vô địch U23 Đông Nam Á thứ 3 liên tiếp tính từ năm 2022. Nếu cộng thêm 2 HCV SEA Games 2019 và 2022, thì có thể nói bóng đá Việt Nam đang thống trị bóng đá trẻ khu vực. Nhìn lại quá trình phát triển từ năm 2000 đến nay, bóng đá trẻ luôn đặt những viên đá đầu tiên cho vị thế dẫn đầu lâu dài tại khu vực. Ví dụ như năm 2000, U16 Việt Nam trở thành đội bóng đầu tiên của Việt Nam vào tứ kết một giải vô địch châu Á, để rồi khoảng 8 năm sau, đội tuyển Việt Nam vào tứ kết Asian Cup 2007 và vô địch AFF Cup 2008. Năm 2016, đội U19 giành quyền dự World Cup trẻ thế giới, tạo ra một thế hệ “kim cương” với chức Á quân U23 châu Á, vô địch AFF Cup 2018, rồi vào tứ kết Asian Cup 2018, vòng loại cuối cùng World Cup 2022.
Vì thế, chiến thắng của thầy trò HLV Kim Sang-sik tại Indonesia vừa qua mang tính biểu tượng, là động lực rất quan trọng cho tương lai của bóng đá Việt Nam. Tuy nhiên, có một nghịch lý là dù luôn có vị thế vững chắc ở khu vực, cùng với sự tiến bộ vượt bậc ở các sân chơi châu lục dành cho lứa tuổi U, nhưng các cầu thủ trẻ của chúng ta lại gần như không có chỗ đứng trên dòng chảy bóng đá nội địa. Dù đã 21-23 tuổi, nhưng không nhiều tuyển thủ U23 hiện nay thường xuyên được chơi bóng tại V-League.
Cụ thể, trong số 23 cầu thủ vừa vô địch Đông Nam Á, có đến 6 người đang chơi bóng tại giải Hạng nhất, chỉ có 5 người đang khoác áo 3 CLB đứng đầu V-League mùa giải vừa qua. Thậm chí nhà vô địch Việt Nam 2 năm liên tiếp là Nam Định không có một đại diện nào ở đội U23. Ngược lại, có đến 5 tuyển thủ đến từ các đội thuộc nhóm cuối bảng. Hai đội bóng cung cấp nhiều cầu thủ U23 nhất là Thể Công Viettel và PVF - CAND, những CLB sở hữu hệ thống đào tạo trẻ tốt nhất hiện nay.
Những con số trên cho thấy bóng đá Việt Nam không thiếu tài năng, nhưng các cầu thủ trẻ lại có quá ít sự lựa chọn để phát triển sự nghiệp nếu như họ không thực sự xuất sắc một cách nổi trội để thành danh từ sớm như những Quang Hải, Văn Hậu, Công Phượng. Nếu ở tuổi U23 mà hồ sơ kinh nghiệm V-League bằng 0, thì dù có nỗ lực đến mấy, họ chỉ có thể tỏa sáng khi đã 26-27 tuổi như trường hợp của Đỗ Hùng Dũng hay Doãn Ngọc Tân.
Chúng ta đang là những nhà vô địch Đông Nam Á lứa tuổi U23, nhưng vấn đề đặt ra là làm sao phải giải phóng được thứ năng lượng vẫn còn nhiều tiềm năng phát triển đó. Cần có những giải pháp cụ thể, áp dụng được ngay, để các cầu thủ U23 có thêm những kinh nghiệm từ chính sân chơi trong nước. Thực tế cho thấy dấu ấn của những cầu thủ đang đá V-League thường xuyên là khá rõ trong thành tích của U23, nhưng số lượng này không nhiều. Điều đó khiến cho U23 Việt Nam đứng đầu Đông Nam Á nhưng khi bước ra sân chơi châu Á, thì trở nên non nớt, khó tiến xa.
Để cầu thủ trẻ có vị thế ngay trên sân cỏ nội địa thì không thiếu bài học từ những nền bóng đá tiên tiến. Phương án khả thi nhất là áp dụng những tiêu chí ưu tiên đi kèm với rào cản kỹ thuật. Ví dụ như không hạn chế ngoại binh ở V-League, nhưng yêu cầu mỗi trận đấu các CLB từ V-League đến Hạng nhất phải sử dụng ít nhất 2 cầu thủ U23 trên sân và tối thiểu 1 cầu thủ “tự đào tạo” thuộc biên chế các đội U mà CLB phải có theo quy chế chuyên nghiệp. Đây là cách làm chung của thế giới: mở chỗ này và siết chỗ kia, vừa không can thiệp vào quyền đầu tư của các CLB nhưng vẫn ràng buộc trách nhiệm. Mục tiêu là bảo đảm số phút thi đấu của các cầu thủ U23 trong suốt cả mùa giải. Ngoài ra, vẫn còn có giải pháp là thành lập những đội U19 hay U21 quốc gia dưới hình thức CLB thi đấu ở giải Hạng nhất, nơi vẫn luôn trong tình trạng thiếu đội bóng, để tôi luyện các cầu thủ trẻ, giúp họ sớm trưởng thành hơn.
ĐĂNG LINH
Nguồn SGGP : https://sggp.org.vn/vi-the-cho-bong-da-tre-post806755.html