Vụ bạo lực học đường và những 'vết thương' vô hình

Vụ bạo lực học đường và những 'vết thương' vô hình
4 giờ trướcBài gốc
Hành hung cô giáo ngay trong lớp học, sự việc gây bàng hoàng, phẫn nộ, cảnh báo về tình trạng bạo lực học đường. Ảnh minh họa: IT
Quá đau lòng khi nghĩ lại vụ việc bạo lực học đường tại trường THCS Đại Kim
Một vụ việc vừa xảy ra trong những ngày qua đã gây xôn xao dư luận là vụ việc học sinh tại lớp 7A14, Trường THCS Đại Kim, Hà Nội, đã "bạo hành" với cô H., giáo viên chủ nhiệm, khi cô yêu cầu thu giữ một đồ chơi sắc nhọn bị cấm mang vào lớp. Một bạn học sinh chỉ ở vào độ tuổi còn chưa đủ nhận thức hành vi, đã túm tóc, ghìm đầu cô, quật ngã cô giáo xuống sàn học. Xung quanh, nhiều bạn trong lớp chứng kiến nhưng không can ngăn.
Quá đau lòng!
Không có từ ngữ nào có thể diễn tả sự hoang mang, bất bình và mất niềm tin sâu sắc trong lòng mỗi người khi chứng kiến vụ việc.
Không chỉ riêng ngành giáo dục, mà toàn xã hội cũng bị lay động khi hình ảnh người thầy/người cô những người đưa đò đáng kính – lại phải gánh chịu hành vi bạo lực ngay trong lớp học. Niềm tin bị tổn thương sâu sắc, bởi nếu ngay cả trường học cũng không còn là nơi an toàn, thì làm sao cha mẹ có thể yên tâm gửi gắm con em, và làm sao thầy cô có thể an lòng cống hiến cho sự nghiệp trồng người?
Dù sự việc đã được giáo viên chủ nhiệm, hiệu trưởng và phụ huynh vào cuộc ngay sau đó, học sinh B. được yêu cầu xin lỗi trước lớp; trường hợp của em được gia đình cho nghỉ để “giáo dục lại”; phường, Sở Giáo dục Hà Nội, Bộ Giáo dục và Đào tạo đều lên tiếng coi đây là hành vi nghiêm trọng. Nhưng...
Vết thương vô hình & những hậu quả tinh thần
Đối với mỗi người làm nhà giáo, hình ảnh cô giáo ngoài chấn thương thể chất nếu có, cô còn phải chịu áp lực tinh thần rất lớn — bị xúc phạm danh dự, uy tín; bị hoang mang vì lớp học, đồng nghiệp, phụ huynh nhìn nhận. Việc bị học sinh hành hung trong lớp học làm mất cảm giác an toàn nghề nghiệp.
Đối với mỗi người học sinh, những người có mặt và chứng kiến sự việc: Phải chăng sự sợ hãi, ám ảnh khi thấy bạn mình hành xử bạo lực đã làm mất đi dũng khí của các em khi cần phải ngăn cản, làm dịu đi tình hình; nhưng không, một lớp học hoàn toàn im lặng, không ai can thiệp đến mức... vô cảm. Điều này dễ tạo tâm lý mất liên kết xã hội; có thể phát sinh “văn hóa im lặng” khi gặp sai trái.
Toàn thể cộng đồng, cũng là những phụ huynh đã đánh mất niềm tin vào môi trường sư phạm; lo lắng liệu con em mình có được bảo vệ đầy đủ về cả thể chất lẫn tinh thần khi có sự cố.
Bộ Giáo dục và đào tạo đã yêu cầu xử lý nghiêm, chính quyền địa phương, nhà trường và gia đình đều đã một lần nữa nhìn nhận lại sự việc. Ai cũng đặt vấn đề giáo dục tâm lý học đường, xây dựng nội quy nghiêm túc, đảm bảo kỷ cương; quan tâm tinh thần giáo viên bị ảnh hưởng là điều cần làm. Tuy nhiên, làm sao để có một học đường lành mạnh, học sinh được sống và sống thực sự văn minh, hiểu biết, có đầy đủ kiến thức, kỹ năng và cảm xúc khi ứng xử với các tình huống, đây mới là điều quan trọng.
Một khi cảm xúc dâng trào, nhiều học sinh có thái độ vô lễ, bất kính thậm chí có hành vi bạo lực, thì nền giáo dục nhà trường cần làm gì? Phải chăng, vấn đề đạo đức, kỹ năng mềm, biết tôn trọng giáo viên và các bạn bè mới là điều quan trọng cần phải giáo dục, hơn là hàng đống kiến thức, điểm số và bằng cấp thi đua?
Một bộ phận được coi là chức năng tư vấn tâm lý học đường của các trường học đều có, tuy nhiên, để nắm được tình hình của học sinh, để có thể kịp thời phát hiện sớm học sinh có dấu hiệu bất ổn tâm lý hoặc có thể được học sinh tìm đến không nhiều. Không hiểu vì lý do khách quan là thiếu thốn nhân sự, trình độ và kỹ năng, hay do lý do chủ quan là người tư vấn cũng không hiểu người cần tư vấn cần gì, muốn gì, đã trải qua những gì ngay trong chính môi trường đào tạo của mình, thì rất cần những tấm lòng thầy cô tâm huyết, rất cần những bậc phụ huynh hiểu biết và đồng hành, rất cần những bạn học sinh biết học hỏi, lắng nghe, sống có trách nhiệm, chịu khó... đủ để vượt qua những cảm xúc nhất thời, đặc biệt ở tuổi còn ngồi trên ghế nhà trường!
Một số ý kiến chuyên gia cho rằng, các trường học cần có những quy định, chính sách xử lý rõ ràng với hành vi bạo lực – vừa răn đe, vừa mang tính giáo dục.
Đồng thời, về phía gia đình và xã hội không nên cổ xúy cho những hành vi bạo lực của người lớn. Đó chính là những tấm gương vô hình phản chiếu lên các em. Rồi khi sự việc tiêu cực xảy ra, nhiều người còn có tâm lý đổ hết trách nhiệm cho trường; vai trò của phụ huynh trong việc hướng dẫn con cư xử, kiểm soát thiết bị, truyền thông mạng, ảnh hưởng của video/livestream, clip mạng xã hội.
Vụ việc đau lòng tại THCS Đại Kim đã có thể khép lại với những lời xin lỗi và sự điều chỉnh kịp thời trong giáo dục tại chỗ. Nhưng, những hình ảnh, tâm lý tổn thương không dễ gì xóa vết.
Đây chính là là lời nhắc nhở sâu sắc: bạo lực học đường không chỉ để lại vết thương thể xác, mà để lại những tổn thương tinh thần, ảnh hưởng lâu dài tới giáo viên, học sinh và toàn môi trường sư phạm. Nếu chúng ta chỉ nhìn vào vết thương bên ngoài mà bỏ qua tâm hồn, thì dẫu có xử lý nghiêm minh cũng khó xoa dịu được nỗi đau…
Quang Minh
Nguồn Công dân & Khuyến học : https://congdankhuyenhoc.vn/vu-bao-luc-hoc-duong-va-nhung-vet-thuong-vo-hinh-179250921124155244.htm