Canh cua đồng

Canh cua đồng
6 giờ trướcBài gốc
Tôi thật hạnh phúc bước qua tuổi xưa nay hiếm, nhưng vẫn còn mẹ U100 luôn tươi vui khi mẹ con gặp mặt.
Tôi không thích thế. Ồn ào, xô bồ quá rồi. Về quê tôi thích sự yên tĩnh để nghe hơi thở của làng quê. Hương nếp mới, tiếng cá quẫy và cả tiếng ve râm ran trong vòm phượng vĩ đang khoe sắc đỏ.
Đi trăm quê chẳng nơi đâu đẹp bằng quê mình. Đó không phải tôi nói mà bạn bè facebook nhận xét thế khi xem bộ ảnh tôi đặt tên “Tranh không lời” đăng chiều qua. Còn nữa, các bạn bình luận, hạnh phúc nhất TTT, đã bước qua tuổi xưa nay hiếm vẫn còn mẹ U100 và chị gái U80 để phụng dưỡng.
Lâu lắm, có lẽ hơn nửa thế kỷ, tôi mới được chị gái gội đầu. Nồi nước lá thơm hái trong vườn nhà: bưởi, hương nhu, bồ kết… quả thực có sức gợi nhớ phi thường, đánh thức tôi về cái thời để chỏm, chăn trâu, cắt cỏ…
Xưa kia đường ra đồng gập ghềnh, đầy cỏ dại, nay nông thôn mới, bê tông khắp ngõ ngách.
Thấy chị gội đầu cho em, mẹ không nói chỉ cười. Nhìn ánh mắt mẹ tôi biết Cụ hạnh phúc lắm.
Tôi còn một bà chị nữa, cũng U80. Người nhỏ thó như con cá lẹp khô mà chị không ngơi tay, đặc biệt khi chúng tôi - những đứa em của chị đi xa về. Biết tôi thích canh cua đồng, chị đi bộ xuống chợ Hàng chọn những con cua to, mẩy nhất. Về nhà chị ra vườn hái mùng tơi, rau đay, không quên quả mướp hương tô điểm cho bát canh cua đúng vị cổ truyền.
Là chị dâu (con người bác ruột), nhưng chị quý chúng tôi như ruột thịt. Hơn 20 năm nay, kể từ ngày Cha chúng tôi về với tổ tiên, chị thay chúng tôi chăm sóc mẹ. Mỗi tối xong xuôi việc nhà, chị vào giường tâm sự với mẹ đến khuya. Khi trái gió trở trời, chị bóp chân tay cho mẹ. Câu chuyện giữa hai thím cháu tận khuya không ngớt.
Có lẽ hơn nửa thế kỷ, tôi mới được chị gái đã bước sang tuổi U80 gội đầu.
Biết chúng tôi nhiều bạn bè, thường xuyên giao lưu, tiếp khách, đôi khi quá chén, chị chủ động làm món giải độc cho chúng tôi. Khi say mèm, chúng tôi đã có bát bột sắn dây nấu với rau đắng (sau hè). Chị khuyên, các em tiếp khách nhiều nhớ ăn cho no và về nhớ ăn bát bột giải độc này.
Biết mình đa đoan công việc xã hội, không nhiều thời gian cùng các em chăm sóc mẹ; lần nào về, tôi cũng “lên kế hoạch” mua quà sáng cho mẹ; cho chị, khi bún chả Obama gốc cây đa; khi bánh cuốn hoặc bánh bao, bánh mỳ ông Hợi… Mẹ xua tay, đừng vẽ, tốn tiền. Mẹ không ăn đâu…
Đã quá tuổi 95, mẹ vẫn thông thái. Nói vụng, Cụ chỉ được cái nhớ lâu, đặc biệt kỷ niệm thuở hàn vi và nghĩa cử của những người đã cưu mang, giúp đỡ mình.
Trưa nay, mẹ dặn chị, em nó thích canh cua, cà pháo. Nhớ nấu canh cho em. Nó thích canh cua nhiều rau và có mướp hương.
Tản văn TRẦN THẾ TUYỂN
Nguồn SGĐT : https://dttc.sggp.org.vn/canh-cua-dong-post123731.html