Đoạn status lần nữa gây sốt trên mạng xã hội
Hình ảnh đôi vợ chồng quét đường xuất hiện với sự bình dị, lặng lẽ mà kiên trì. Công việc của họ thường bị bỏ qua trong dòng chảy nhộn nhịp của cuộc sống, nhưng qua góc nhìn của người nghệ sĩ, họ hiện lên với một vẻ đẹp dung dị và đáng kính trọng. Họ không chỉ cùng nhau lao động mà còn cùng nhau đón những khoảnh khắc thiêng liêng của năm mới, như một biểu tượng nhỏ bé nhưng ấm áp của tình nghĩa vợ chồng giữa thành phố rộng lớn.
Năm ngoái, khi người vợ không thể cùng chồng đón Giao thừa vì bệnh, người chồng đã lặng lẽ nép vào bóng tối, không phải vì mặc cảm mà vì một sự e dè rất đời - không muốn nhận bao lì xì khi không có vợ bên cạnh. Đó là một dạng lòng tự trọng rất đẹp của những con người lao động chân chính, một sự gắn kết tinh thần mà không cần phô trương.
Năm nay, khi người chồng đã ra đi, người vợ đứng đó một mình, vẫn ở chỗ cũ, nhưng thiếu đi người bạn đồng hành. Cái cách chị thông báo về sự ra đi của chồng - nhẹ nhàng, bình thản - không phải vì nỗi đau đã nguôi ngoai, mà vì cuộc sống vẫn tiếp tục, và người ở lại phải học cách bước tiếp. Lời dặn dò hẹn gặp Giao thừa năm sau không đơn thuần là một lời hứa, mà còn là một sợi dây nối giữa ký ức và hiện tại, giữa người còn sống với người đã khuất, giữa tình thân đã mất và những niềm an ủi mới.
Ca sĩ Hà Anh Tuấn dành tặng chị công nhân quét đường cái ôm thân tình đầy ấm áp (ảnh trang Facebook cá nhân Hà Anh Tuấn)
Câu chuyện này phản ánh một nét đẹp rất Việt Nam: Sự tri ân và gắn bó giữa con người với nhau, ngay cả trong những mối quan hệ tưởng chừng mong manh nhất. Một nghệ sĩ nổi tiếng có thể vẫn nhớ đến và tìm kiếm một đôi vợ chồng lao công mỗi dịp Giao thừa, như một thói quen đẹp, như một cách trân trọng những con người lặng lẽ góp phần giữ gìn thành phố. Điều đó cho thấy văn hóa Việt không chỉ nằm trong những nghi thức lớn lao mà còn hiện diện trong những nghĩa cử giản dị nhưng đầy ý nghĩa.
Ngoài ra, câu chuyện cũng khắc họa rõ triết lý sống của người Việt: Chấp nhận mất mát nhưng không bi lụy, đi qua nỗi đau bằng sự bình thản, tiếp tục cuộc đời với một tâm thế nhẹ nhàng. Cách người vợ nói về sự ra đi của chồng, cách chị tiếp tục công việc, cách chị mỉm cười trước lời hẹn năm sau - tất cả đều là biểu hiện của một tinh thần sống đầy kiên cường.
Và sau cùng, câu chuyện nhắc nhở chúng ta về tính vô thường của cuộc sống. Tết nào cũng có, giao thừa nào cũng đến, nhưng con người thì không mãi mãi. Chính vì thế, những khoảnh khắc yêu thương, những lần gặp gỡ, những lời chúc phúc dành cho nhau trở nên quý giá hơn bao giờ hết.
Bình An