Tôi ngoại tình thì bị chồng phát hiện, anh tung 'đòn thù' khiến tôi đau đến tận xương tủy, chỉ một câu nói đã làm cả gia đình sụp đổ

Tôi ngoại tình thì bị chồng phát hiện, anh tung 'đòn thù' khiến tôi đau đến tận xương tủy, chỉ một câu nói đã làm cả gia đình sụp đổ
5 giờ trướcBài gốc
Cưới vì nợ ân tình, sống trong sự kiểm soát
Năm 26 tuổi, tôi lấy chồng, một người đàn ông theo đuổi tôi suốt thời sinh viên nhưng tôi chưa từng rung động. Khi ấy, gia đình tôi gặp biến cố lớn. Bố mẹ làm ăn thua lỗ, ngập trong nợ nần. Bố tôi đột ngột bị nhồi máu cơ tim, cần phẫu thuật đặt stent khẩn cấp, chi phí không hề nhỏ.
Giữa lúc cùng quẫn, tôi buộc phải tìm đến anh, người luôn âm thầm chờ đợi mình. Anh giúp đỡ không một lời tính toán. Để trả ơn và vì không còn lựa chọn nào khác, tôi đồng ý lời cầu hôn.
Tôi không kỳ vọng hôn nhân sẽ màu hồng, nhưng cũng không ngờ cuộc sống vợ chồng lại ngột ngạt đến vậy. Chồng tôi ghen tuông mù quáng. Anh muốn kiểm soát mọi thứ: điện thoại, mạng xã hội, bạn bè, công việc, thậm chí cả số lần tôi được về thăm bố mẹ ruột.
Ảnh minh họa
Tôi dần đánh mất chính mình. Những bữa cơm trở nên lặng lẽ, sự thân mật vợ chồng cũng chỉ còn là nghĩa vụ. Tình cảm nguội lạnh theo từng ngày sống trong sự giám sát, nghi kỵ.
Rồi tôi gặp T., một đồng nghiệp trong chuyến công tác. Anh ấy không hứa hẹn, không đòi hỏi, chỉ đơn giản là người chịu lắng nghe. Khi bên anh, tôi thấy mình được sống đúng là mình, không rào cản, không hoài nghi, không áp lực.
Sai lầm bắt đầu từ cảm giác ấy. Tôi không đủ tỉnh táo để dừng lại. Và bằng cách nào đó, chồng tôi biết chuyện.
Anh không làm ầm lên, cũng không đánh ghen như người ta vẫn làm. Một ngày, anh theo dõi và bắt gặp tôi và T. bên nhau.
Không một lời to tiếng, anh lấy điện thoại ra quay lại, rồi yêu cầu T. bỏ tiền vào một chiếc phong bì và đưa cho tôi, như thể… mua lại tôi.
Về đến nhà, anh mở phong bì, đếm tiền trước mặt tôi rồi lạnh lùng nói: “Giá của cô thấp thế sao?”.
Tôi như bị tát vào mặt. Câu nói ấy đau hơn bất kỳ lời sỉ nhục nào. Nhưng tôi không thể phản kháng. Tôi đã sai.
Cái giá phải trả và “đòn thù” lạnh lẽo
Tôi tưởng mọi chuyện kết thúc ở đó. Anh không nhắc lại, không tra khảo, không đưa ra điều kiện gì. Tôi đã từng thầm biết ơn sự im lặng ấy, tưởng mình may mắn khi không bị bôi nhọ hay làm nhục.
Nhưng tôi đã nhầm.
Cách đây ít hôm, gia đình tôi họp mặt để bàn chuyện sửa nhà từ đường. Trong lúc mọi người đang góp ý về chi phí, chồng tôi bất ngờ rút ra một phong bì dày, đặt lên bàn.
Trước mặt bố mẹ tôi và họ hàng, anh nói: “Con xin góp trước. Đây là số tiền vợ con kiếm được từ việc làm gái. Con cảm thấy không dùng được, nên gửi lại bố mẹ”.
Anh quay lưng bỏ đi, để lại căn phòng chết lặng. Mẹ tôi bật khóc. Anh trai tôi xé phong bì, từ đó rơi ra những tấm ảnh nhạy cảm giữa tôi và T.. Bố tôi run rẩy nhặt lấy, đập mạnh xuống đất rồi ngồi thụp xuống, đấm ngực khóc nấc.
Chỉ một câu nói, một phong bì, một tập ảnh, chồng tôi đã đâm trúng vào nơi đau nhất: danh dự của gia đình. Không cần la hét, không cần xô xát, nhưng anh đã khiến tôi không còn dám ngẩng mặt nhìn ai, khiến cả nhà tôi rơi vào khủng hoảng tinh thần.
Tôi viết ra điều này không phải để cầu xin sự tha thứ. Tôi biết mình sai. Tôi cũng không trách anh, bởi tôi đã từng chọn cách lừa dối.
Chỉ là, tôi không ngờ cái giá phải trả lại đau đến thế.
Tôi mất chồng, mất gia đình, mất cả sự tin tưởng từ những người thân yêu nhất. Tôi tự tay đẩy mình đến đáy nhục nhã.
Và tôi hiểu rằng, có những cú đánh không cần nắm đấm, chỉ cần một sự im lặng tàn nhẫn cũng đủ khiến một con người suy sụp.
*Tâm sự của độc giả
Phương Anh
Nguồn Góc nhìn pháp lý : https://gocnhinphaply.nguoiduatin.vn/toi-ngoai-tinh-thi-bi-chong-phat-hien-anh-tung-don-thu-khien-toi-dau-den-tan-xuong-tuy-chi-mot-cau-noi-da-lam-ca-gia-dinh-sup-do-21594.html